ĐÊM RU MỘNG VÀNG
À ơi đêm xuống bên đời
Đôi chim quyên mộng đã rời vườn yêu
Ru hời, ru hỡi liêu xiêu
Quả tình rụng giữa những điều trái ngang.
À ơi ru những lỡ làng
Đêm hoang thổn thức đá vàng tình quân
Cuộc người vướng nỗi gian truân
Ngày xanh níu gót hồng trần phiêu du
À ơi ru một nét thu
Thắp xanh ký ức, mặc dù phôi phai
Đường xa, áo mỏng, dáng mai
Xin mưa, gió, chớ nối dài…mùa đau
À ơi ru những bể dâu
Suối nguồn thác đổ lòng nhau giận hờn
Vòng tay, đôi mắt kiếm tìm
À ơi ru cả trái tim thét gào…
À ơi ru cạn chiêm bao
Xuân thì mấy độ xôn xao mà chờ?
À ơi ru những hững hờ
Đổ vào ngày nhớ, đêm mơ mộng vàng.