Sợi buồn vắt ngang khoảng trời mùa hạ
Sợi buồn vắt ngang khoảng trời mùa hạ
Bồng bềnh trôi qua kí ức hao gầy…
Vắt kiệt yêu thương đổ lên mắt ngày
Vắt kiệt đêm mẹ vá miền xa vắng…
Một khoảng mênh mông nắng
Một khoảng mênh mông mưa
Bao nghĩa tình, nhung nhớ cho vừa
Bố ơi…một khoảng trời mẹ cô đơn lẻ…
Chiếc lá vừa bứt mình… thật khẽ
Nhẹ nhàng trút hơi thở nhẹ bay
Gửi ân tình vào hư vô, gió mây
Đi về phía vô chung, vô thủy.
Năm mươi hai năm trọn vẹn tình nghĩa
Bố mẹ hạnh phúc, son sắt bên nhau
Một cuộc người có được bao lâu
Rồi ai cũng sẽ trở thành hoài cổ…
Biết nhân gian ngàn năm vẫn thế
Nhưng vẫn quặn lòng giây phút mãi xa
Chào bố nhé hãy nhớ hẹn chúng ta
Có kiếp sau nhất định gặp lại.